LÝ
SƠN- ĐẢO NHỎ BÌNH YÊN
"Chưa đi chưa biết Lý Sơn
Đi rồi mới biết nó hơn nhiều “Cù…”
Đảo Lý Sơn chỉ cách cảng Sa Kỳ thành phố Quãng Ngãi hơn một
giờ đồng hồ đi tàu, nên đặc vé trước kẻo cháy phòng khi du lịch vào mùa cao
điểm . Ấn tượng đầu tiên đập vào mắt tôi là vẻ đẹp hoang sơ của quang cảnh và
sự chất phác của người dân huyện đảo.
Có lẻ Lý Sơn đang tập làm du lịch nên chưa có nhiều bàn tay kiến tạo , chưa mất
đi vẻ đẹp hoang sơ, bình dị vốn có của nó. Phẩm chất cần cù, thật thà chăm chỉ
ăn sâu trong máu của những ngư dân quanh năm chỉ biết đánh bắt cá, trái mùa
chuyển sang trồng hành tỏi nên họ chưa nhiễm thói xấu chặt chém, chèo kéo, cò
mồi khách.
Ở đây mọi thứ đều tốt, ngon và rẻ. Từ thức ăn, chỗ ngủ, phương tiện đi lại giá
còn rẻ hơn trong đất liền. Đèn điện sáng trưng, nước ngọt đầy vòi, wifi chạy ầm
ầm, cuộc sống thật sung túc, thanh bình, yên ả.
Buổi sáng có thể ra Hang Câu lặn san hô,
ngâm mình trong làn nước trong xanh thấy tận đáy, ngắm những con én làm tổ trên
hốc đá, lũ hải âu lượn lờ đớp cá trên biển. Những ai hướng về tâm linh có thể
lên chùa Đục xuống chùa Hang leo lên tận mõm núi lửa chùa Đục sẽ nhìn thấy được
toàn cảnh đảo Lý Sơn. Nếu được phép bạn có thể lên thăm những anh lính hải quân
đang ngày đêm căng mắt giữ chủ quyền biển đảo còn được tặng những trái bàng
vuông, đặc sản biển đảo làm quà. Chiều về thường xuất hiện những tay săn ảnh,
những đôi uyên ương muốn ghi dấu khoảnh khắc ở cổng Tò Vò, nơi hòn ngọc đang từ
từ lặn xuống giấu mình vào biển Đông.
Chưa bước chân lên đảo đã phảng phất
trong gió mùi hắc hắc của tỏi quyện với mùi tanh của biển người ta đặt tên cho
nó là vương quốc tỏi quả không hổ danh. Đi đâu cũng thấy tỏi, người ta trồng
tỏi như trồng lúa, sạch sẽ không phân thuốc, cắn một miếng tỏi nhai trong
miệng, lạ kì ngọt quá chừng không cay như tỏi trong đất liền. Ai cũng mua vài
kg đem về tặng bạn bè, còn loại tỏi mất mùa hay là tỏi cô đơn giá khá đắt 1
triệu 1 kg được quảng cáo rất tốt cho sức khỏe, nhưng cũng nghe phong phanh ban
đêm một số người vì lợi nhuận chở tỏi trong rất liền ra đảo, nên ai cũng mua
vài lạng về dùng thử. Ở vài ngày riết tôi cũng trở thành công chúa tỏi trong
truyện Đôrêmon mất rồi, nói chuyện thở ra toàn mùi tỏi, người ta chỉ có nước
xách dép chạy mất.
Tiếng còi tàu ngân dài từ xa vọng lại,
như thổn thức, khắc khoải một cuộc tiễn đưa bịn rịn. Đã đến lúc phải nói lời
tạm biệt Cù Lao Ré, tạm biệt những con sóng ngày đêm vỗ bờ, bãi cát trắng trải
dài mênh mông, tạm biệt ánh chiều tà, lũ chim biển chao nghiêng cánh mỏng, tạm
biệt những ngư dân đôi mắt sáng, làn da rám nắng nụ cười hiền như thấy tận tâm
can. Hít thở lần cuối mùi hương đồng tỏi bước nhẹ lên thuyền mà thấy lòng nặng
trĩu. Sóng đánh xua con tàu ra biển, ốc đảo yêu thương hẹn một ngày sẽ quay trở
lại.
Bút
ký- Thùy Dương Hoàng Thị-Lý Sơn tháng 6/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét